Từ khi em đến, mây bỗng xanh quanh đời tôi...................................
Có người đã từng hứa yêu anh đến trọn đời trọn kiếp, đôi mắt trong veo ngày nào đã từng làm anh thổn thức............Mùa thu luôn đem đến cho mỗi chúng ta những cung bậc cảm xúc sâu lắng rõ rệt nhất. Những cảm xúc yêu thương , ngọt ngào như ngọn sóng miên man tràn về trong tiềm thức. Cách đây nhiều năm về trước, có một tình yêu như chuyện tình của Khải đã theo anh đến mãi một đời. Khải đã từng nghĩ rằng khi xa em thì tình này sẽ chết, nhưng nào hiểu rằng tình vẫn đến trong anh.
Ngày đó thơ mộng biết bao khi tình em chợt đến, như đóa Bồ công anh nhẹ nhàng êm ái... để rồi anh phải yêu em nhiều đến thế.
Khải có sở thích đạp xe đi dạo mát vòng quanh Khu công nghiệp nơi anh làm việc vào mỗi buổi chiều nhạt nắng. Anh hưởng thụ cái cảm giác thư thái sau một ngày dài làm việc và như để tìm kiếm một cái gì đó mà trong anh luôn thiếu.
Vào một buổi chiều muộn của ngày cuối tuần nắng nhẹ, anh đã gặp cô gái ấy. Cô gái đã khiến anh hiểu ý nghĩa của sự "thổn thức". Cảm giác thực sự hiểu rõ ca từ trong bài hát "Phiêu du" mà anh vẫn hay nghêu ngao hát. Một cảm nhận trong từng lời bài hát đó, nó như viết về anh, về bối cảnh mà anh gặp cô bé ấy, về chính phút giấy mà anh đang trải nghiệm.
Anh nhớ như in đó là một chiều thu vàng, nắng đẹp, những đóa hồng nhưng thoang thoảng hương thơm như chỉ dành cho anh một cảm giác yên bình. Anh đã hiểu vì sao lại có người nói rằng "yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên". Đó không phải là cảm giác bất chợt, mà chính là cảm xúc yêu thương.
Cuộc sống hối hả với bộn bề lo toan luôn tạo cho mỗi chúng ta một áp lực vô hình. Từ sâu thẳm trong mỗi chúng ta vẫn có những Hỉ, Nộ, Ái, Ố rất đời thường mà không phải ai cũng có thể hài hòa được nó. Khi có được yêu thương, con người ta sẽ cân bằng được những cảm xúc tiêu cực. Tình yêu sẽ cho ta thấy Chân ái cuộc đời , những ý nghĩa thực sự trong từng nhịp thở.
Khải đã yêu một tình yêu như sóng biển dâng trào, cảm xúc thật của tuổi trẻ , mãnh liệt của tiềm thức và cả nhiệt huyết của con tim. Khi gặp cô bé ấy, mọi thứ trong anh như dành cả cho yêu thương bất tận. Anh đã từng ngồi viết cả bài thơ tình chỉ để đọc cho người mình thương khi xa nhau . Khải gặp cô bé ấy vào mùa chiều thu nắng đẹp, nên mỗi khi thu về lại đem cho anh cảm xúc như ngày anh gặp gỡ.
Giấc mơ vẫn quay đều, giấc mơ đã xa rồi ơ hơ hờ hơ
Hôm nay, lại một chiều thu đầy nắng đẹp, Khải bước một mình trên con đường lá đổ. Anh đã xa cô bé ấy , nhưng cảm xúc trong anh chưa một lần mất. Nó nguyên vẹn, tràn đầy như ngày anh gặp gỡ. Gió Thu nhẹ nhàng thổi qua anh như thầm nhắc nhở, ngày này, tháng này, năm đó , có một cô bé mà anh yêu thương nhất đã nắm tay anh đi trên con đường mà anh đang bước lại.
Anh nhớ mái tóc mây bồng bềnh mà đôi môi chúm chím, nhớ dáng nhỏ thân thương và cả nụ hôn đầu .................................................